Cô Huỳnh Thị Thu Hương – Người cô của làng phụ trách Đội TP. Hồ Chí Minh

Nói đến đội ngũ giáo viên làm công tác giảng dạy về hoạt động Đội và phong trào thiếu nhi Thành phố có lẽ không ai không biết đến cô Huỳnh Thị Thu Hương – Trưởng khoa Công tác Đội trường Đoàn Lý Tự Trọng với dáng người nhỏ nhắn và nụ cười luôn nở trên môi.

Đối với cô 25 năm công tác trong ngành giáo dục là 25 năm rất hạnh phúc. Chúng tôi muốn nói hạnh phúc ở đây là những thành quả cô đã gặt hái được trong quá trình giảng dạy và làm công tác quản lý của mình. Thành quả mà cô mong muốn đạt được không phải là bằng khen mà chính là kết quả học tập của trò, thành tích của tập thể nhà trường những nơi cô đã từng công tác. Một nhà giáo dục học người Nga từng nói: “Thước đo thành công và giá trị của người thầy trong sự nghiệp của mình không phải là quyền lực hay tiền bạc mà là những dấu ấn để lại trong lòng các thế hệ học trò và trong tình cảm của đồng nghiệp. Mỗi người thầy phải là một bài học sống động về nhân cách và nghị lực để học sinh noi theo”.

Khi nhắc đến cô hầu như ai cũng nhớ đến dáng người nhỏ nhắn, giọng nói nhỏ nhẹ, từ tốn nhưng chứa đựng cả một kho tàng kiến thức về hoạt động Đoàn – Đội và phong trào thiếu nhi thành phố. Bắt đầu bất kì buổi học nào cô cũng luôn nở nụ cười thân thiện và lời chào thân thương, trong quá trình giảng dạy cô không chỉ là cô giáo trên bục giảng mà gần gũi như một người bạn, giải đáp kịp thời những khó khăn thực tế trong quá trình công tác của học viên và kết thúc buổi học cô không quên gửi lời chúc tốt đẹp. Không chỉ tư vấn, trả lời cho học viên qua điện thoại bất cứ lúc nào mà cô còn xử lý công việc qua email trong thời gian sớm nhất và kết thúc email luôn bằng những lời chúc tốt đẹp chứa đựng tấm lòng chân thành như người thân trong gia đình.

Đối với giáo sinh của những lớp cô chủ nhiệm hồi còn công tác tại trường Huấn luyện cán bộ Đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh, tình cảm của học trò đối với cô suốt bao nhiêu năm rồi vẫn vậy. Những năm ấy giáo sinh có hoàn cảnh khó khăn chiếm hơn 70% trong lớp, mỗi người một hoàn cảnh có bạn sống trong chùa từ nhỏ nhưng không bao giờ nguôi mơ ước là cô giáo được phân công về trường khó khăn nhất quận nhưng khi về công tác thì thành tích lại đạt rất cao, có bạn mồ côi mẹ nên xem cô là mẹ để làm điểm tựa trong cuộc sống với nỗ lực không ngừng, Thời điểm đó tôi là giáo sinh của trường bị bệnh nặng bác sĩ khuyên nghỉ học để chữa bệnh nhưng cô đã bên cạnh động viên, sắp xếp phân công các bạn trong lớp hỗ trợ viết bài, tôi lúc đó vừa chữa bệnh vừa cố gắng hoàn tất bài thu hoạch để không phụ lòng cô và bạn bè, niềm vui nhân đôi khi kết quả đạt được cũng là phần thưởng mà đó là kỉ niệm đẹp sẽ nhớ mãi suốt cuộc đời 2 cô trò chính là trò hết bệnh và đồng thời được Ban giám hiệu tuyên dương khen tặng là giáo sinh duy nhất xuất sắc 4 đợt thực tập… Còn nhiều, nhiều nữa mỗi hoàn cảnh khó khăn của học viên đều có hình ảnh của cô bên cạnh lớp học như một gia đình, vui có, buồn có, giận hờn có nhưng sau đó lại cùng ngồi quây quần bên những ngăn cơm nguội với cơm kho quẹt, trứng luộc, cá khô đem theo trong từng buổi học cười nói huyên thuyên… Có mấy ai biết đôi mắt thương cảm của cô vẫn không rời…  Giờ đây những giáo sinh ấy giờ đã là những người thầy, người cô luôn tận tụy và trưởng thành tiếp nối sự nghiệp trồng người như cô luôn mong muốn.

Bên cạnh đó, tôi thấy mình thật sự may mắn và hạnh phúc khi trở thành đồng nghiệp của cô, cùng làm việc với cô tại khoa Công tác Đội – trường Đoàn Lý Tự Trọng. Cô luôn khuyến khích tạo điều kiện về thời gian để giáo viên trong khoa nâng cao trình độ chuyên môn nghiệp vụ. Về chuyên môn, cô luôn chia sẻ tất cả những kiến thức cần thiết của một người giáo viên, định hướng cho chúng tôi nội dung và phương pháp giảng dạy qua mỗi buổi sinh hoạt chuyên đề để đạt hiệu quả cao nhất mỗi khi đứng lớp, ngoài ra cô còn xem chúng tôi như người em trong gia đình, luôn động viên, chia sẻ với chúng tôi vượt qua những khó khăn trong công việc và trong cuộc sống. Có lần cô tâm sự với chúng tôi: “Cô dạy tốt nhưng quản lý không được tốt lắm!”. Nhưng đối với chúng tôi không phải vậy. Cô làm lãnh đạo khoa nhưng rất tôn trọng ý kiến đóng góp của tập thể, không áp đặt và đặc biệt rất gương mẫu trong việc tự phê bình, có lỗi thì sẵn sàng nhận lỗi chứ không hề đồ lỗi cho bất kì ai. Với lối sống giản dị, khiêm tốn, luôn trao dồi đạo đức tác phong và không ngừng học hỏi để nâng cao năng lực công tác, luôn sống thật mẫu mực và thân thiện với mọi người, nhìn dáng người nhỏ nhắn nhưng chứa đựng trong đó là sự mạnh mẽ, cứng rắn, dám nghĩ, dám làm. Đối với chúng tôi cô chính là một người lãnh đạo tuyệt vời. Được sống và làm việc với cô chúng tôi ai cũng cảm thấy mình ngày càng trưởng thành hơn về mọi mặt, chúng tôi luôn kính trọng và cảm phục sự tận tụy, tận tâm và lòng yêu nghề vô bờ bến của cô tự nhủ rằng sẽ cố gắng tiếp nối con đường mà mình đã chọn để không phụ lòng tin yêu mà cô đã gửi gắm.

Hơn 25 năm công tác trong ngành giáo dục, giờ đây cô đã hoàn thành sứ mệnh “trồng người”. Thay mặt tất cả các bạn cán bộ Đoàn, các bạn Phụ trách Đội, Phụ trách Chi, các em học sinh, đội viên của Thành phố kính chúc cô và gia đình luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và sẽ vẫn tiếp tục đóng góp sức lực, trí tuệ và tâm huyết của mình trong việc đào tạo các cán bộ Đoàn – Đội của trường Đoàn Lý Tự Trọng, vẫn luôn đồng hành và sẵn sàng truyền đạt những kinh nghiệm quý báu, giúp chúng tôi thực hiện tốt nhiệm vụ được giao góp phần xây dựng Khoa Công tác Đội phát triển, xứng đáng với lòng tin của Ban Giám hiệu Trường Đoàn Lý Tự Trọng. Những hình ảnh về cô sẽ là những kỉ niệm đẹp mà chúng tôi sẽ mãi mãi trân trọng và gìn giữ đến mai sau…

Tác giả: Đinh Thị Thu Trang

(Trưởng Khoa Công tác Đội – Trường Đoàn Lý Tự Trọng)

Ảnh: Nguyễn Ngô Quốc Cường

* Bài viết tham gia cuộc thi viết với chủ đề “Trường Đoàn trong tôi” nhân kỷ niệm 45 năm thành lập trường Đoàn Lý Tự Trọng.