Kinh nghiệm đi rừng (phần 1: Đề phòng thú dữ)

Phần 1: ĐỀ PHÒNG THÚ DỮ

1.Công tác chuẩn bị: Công tác chuẩn bị chiếm vai trò vô cùng quan trọng, khi đi rừng cần mang theo các thứ tối thiểu sau:

Ba lô (tốt nhất là ba lô bộ đội vì dã chiến, bền, nhiều ngăn).
Quần áo mặc đi rừng là quần áo dã ngoại của quân đội (1 – 2 bộ) gồm: giầy cao su hoặc dép giọ, tất chống vắt, quần áo, mũ tai bèo.
Quần áo lót, tất (đem nhiều, để còn thay khi ướt vì khi ướt, quần áo ngoài có thể uớt còn quần áo lót thì không thể để ướt).

01 bộ quần áo ấm để mặc khi ngủ ban đêm (vì ban đêm trong rừng rất lạnh).
Đèn pin-Dao-Kéo-Thìa-Ly nhựa-Bật lửa-La bàn.
Áo mưa (phải để ngoài cũng để khi cần có thể lấy thật nhanh).
Tăng, võng, dây dù (loại võng của quân đội Mỹ (có màn chống muỗi)).
Thuốc (cảm cúm, sốt rét, đi ngoài, tăng lực, chè sâm, cao nóng, kem chống muỗi, thuốc bôi khi bị côn trùng cắn, bông băng, salongpad…).
01 chai nước uống có hòa chè sâm.
(Tuỳ theo số ngày đi rừng dự kiến mà đem số lượng quần áo, thuốc men cho vừa)
Nguyên tắc: đem đủ, vừa phải, thật nhẹ, gọn.

2.Khi di chuyển trong rừng:

 – Thời gian có thể đi được trong rừng từ 6h sáng đến 4h chiều. Do đó phải căn thời gian để đến đích, chỗ nghỉ cho hợp lý. Sau 4h chiều rừng đã bắt đầu tối. Đây là thời gian để ổn định chỗ ngủ và nấu cơm ăn tối.
– Trước khi đi cần ăn mặc quần áo cẩn thận, kín, áo trong cho vào trong quần.
– Bắt buộc nên thuê dân địa phương đi cùng vì dân địa phương thông thạo địa hình sẽ tránh bị lạc và tìm được nhiều đường đi tắt ngoài ra dân địa phương khoẻ nên sẽ giúp mang đồ giúp. Hơn nữa họ nói được tiếng dân tộc của họ nên họ coi như phiên dịch cho ta khi gặp người dân tộc khác.
– Tuỳ điều kiện thời tiết, trời khô thì dùng giầy, trời mưa đường trơn, nhiều vũng nước thì nên dùng dép.
– Bôi một vòng cao nóng quanh tất chống vắt để chống vắt bò lên trên.
– Bất kỳ phần da hở nào (như bàn tay, cổ, mặt) và các phần quần áo như cổ áo, cổ tay áo đều bôi kem chống muỗi giúp cho côn trùng, muỗi không đốt khi di chuyển.
– Khi đi trong rừng cần dẫm chắc chân để tránh trơn trượt.
– Đẽo một thanh gậy vừa tay làm “chiếc gậy Trường Sơn”. Chiếc gậy này vô cùng quan trọng, nó sẽ cứu bạn những lúc bị trượt chân đấy và tạo sự chắc chắn khi di chuyển.

3.Khi ăn trong rừng:

 – Ăn trong rừng có phải đảm bảo nguyên tắc ăn chín, uống sôi.
– Bữa sáng phải ăn cơm thật no vì bữa này là quan trọng cung cấp chủ yếu năng lượng cho cả ngày.
– Bữa trưa thường ăn trong khi đang di chuyển nền chỉ ăn được đồ khô như lương khô, bánh).
– Uống nước, nếu có thì dùng nước tăng lực Bò Húc rất hiệu quả.
– Dọc đường uống chè sâm vừa đỡ khát, vừa khỏe người. Kinh nghiệm cho thấy nếu một buổi đi phải uống 4 chai nước khoáng thì nếu pha thêm chè sâm vào thì chỉ uống hết một chai thôi.

4.Khi ngủ trong rừngKhi ngủ trong rừng cần thực hiện nguyên tắc sau:

– Chọn thân cây chắc chắn để mắc võng.
– Chọn vị trí có địa hình bằng phẳng, thông thoáng để ngủ. Không chọn chỗ dưới chân núi có nhiều đá.
– Chỗ ngủ phải nằm xen giữa các hàng cây (đề phòng mưa bão, cây đổ đè lên người).
– Mắc võng cao so với mặt đất 0,8 – 1,0 m.
– Dưới võng phải phẳng không có tảng đá hay vật nhọn nào (đề phòng võng đứt dây, bị ngã sẽ va, đâm vào vật nhọn).
– Buổi tối ngủ phải nhóm lửa, giúp giữ ấm và xua đuổi thú dữ.
– Khi đi đái phía taluy dương cần ngửa đầu lên nhìn phái trên, đề phòng đá lăn.

5. Biện pháp đề phòng và xử lý khi bị côn trùng, thú tấn công:

 Đề phòng thú dữ:
– Không mạc quần áo sặc sỡ, gây chú ý cho thú dữ.

– Không gây tiếng động quá lớn.
– Không trêu gẹo, đùa dỡn hay chọc phá thú dữ.
– Quan xát, tránh xa khi có dấu vết của thú dữ.
Khi  gặp thú dữ cần phải làm gì?:
– Thật bình tỉnh, không nên hoang mang, hoảng hốt.

– Đứng bất động, không hù doa, chọc thú dữ tức giận.
– Xác định một vị trí thật an toàn và có thể leo lên hay chạy đến gần nhất.
– Chuẩn bị một cây gậy hay một vật có đầu nhọn.
– Nếu ở vào buổi tối nên đốt lửa , thắp sáng bằng đèn càng sáng càng tốt.
Xử trí khi bị thú dữ tấn công có vết thương:
– Rửa vết thương bằng xà phòng đặc 20%, dung dịch nước muối 0,9% hay dưới vòi nước sạch.

– Cầm máu nếu máu chảy nhiều.
– Sát khuẩn vết thương bằng cồn.
– Nhanh chóng chuyển đến bệnh viện, tiêm vắc xin hay huyết thanh , phòng dại.

6.Một số động vật (Minh họa):

 – Đối với vắt:
Đối với vắt thì như trên dùng biện pháp bôi cao nóng quanh tất chống vắt để phòng không cho vắt bò lên.

Khi bị vắt cắn rồi thì có thể dùng các biện pháp sau: lấy bật lửa đốt, dùng cao bôi vào con vắt, dùng muối + ớt chấm vào nó…
– Đối với ruồi vàng:
Khi bị ruồi vàng đốt phải thật bình tĩnh dùng bật lửa hơ đít con rưồi vàng để nó rút vòi đốt ra khỏi người mình.

Nếu theo phản xạ tự nhiên thấy ngứa lấy tay dựt nó ra thì cái vòi của nó vẫn còn lại trong thịt ta. Chỗ thịt đó sẽ thối và sẽ ngứa dai dẳng trong suốt ba năm cơ đấy.
– Đối với hổ:
Hổ sợ nhất là vật nhọn (cho nên khu vực rừng nứa, rừng lau thường không có hổ) do đó khi đi trong địa phận có hổ cần đeo sau lưng một cây gậy dựng đứng lên trời. Khi gặp hổ thì cứ cầm con dao nhọn giơ trước mặt hướng mũi dao lên trời.

– Đối với rắn:
Khi bị rắn cắn nếu ở tay, chân thì dùng tagô băng ngay.

Khi bị cắn nhưng chỗ không tagô được thì không có cách nào khác là dùng dao rạch đứt chỗ cắn cho rộng ra đê máu chảy thoải mái tự do ra ngoài (giúp máu chảy ngược từ tim ra ngoài đẩy chất độc ra). Khi nào chảy đến ngất thì băng bó lại.

Kinh nghiệm thực tiễn  HUỲNH TOÀN

Trưởng khoa huấn luyện Kỹ năng Trường Đoàn Lý Tự Trọng

Tổng trưởng Tổng Đoàn Sao Bắc Đẩu